Bhutan (1): Hạ cánh xuống Paro

Hộ chiếu, thẻ lên máy bay và cuốn sách về Bhutan mua mấy năm trước. Tất cả đã sẵn sàng cho chuyến đi mơ ước.
Hộ chiếu, thẻ lên máy bay và cuốn sách về Bhutan mua mấy năm trước. Tất cả đã sẵn sàng cho chuyến đi mơ ước.

icon-hanhtrinhBangkok, Thái Lan

Mùa hè…

8 giờ tối, 30 tháng 5

Mendharawa Dorji nhắn tin cho tôi báo chuyến bay từ Bangkok đi Paro sáng hôm sau sẽ bị hoãn lại 3 tiếng rưỡi. Điều đó đồng nghĩa với việc chuyến bay sẽ chuyển từ 7 giờ sáng xuống 10 giờ 30 phút. Tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì tôi sẽ không phải dậy quá sớm để ra sân bay bởi tôi chúa ghét những chuyến bay buổi sáng sớm. Lo vì không biết có đúng là chuyến bay hoãn thật không, nhỡ ra sân bay muộn thì coi như toi cả chuyến đi ước mơ từ lâu.

“Cậu chắc chứ Mendy?” – tôi hỏi Mendharawa lần nữa.

“Cậu của tớ làm ở Druk Air chiều nay báo như vậy. Hôm nay ở đây mưa to lắm. Có lẽ vì vậy nên chuyến bay đến Paro bị hoãn lại” – Mendy trả lời.

Tôi đã cẩn thận lên tận trang web của Druk Air để kiểm tra lại giờ giấc. Mendy thì đang cố gọi đến văn phòng Druk Air ở thủ đô Thimphu để kiểm tra lại lần nữa. Kết quả, đúng là chuyến bay hoãn 3 tiếng rưỡi thật.

Xem thêm:

Druk Air là hãng hàng không quốc gia của Bhutan, không phải là một hãng lớn và hiện đại nên việc thông báo thay đổi giờ bay gần như không có, dù là qua điện thoại hay chí ít là e-mail. Tuy nhiên, đây lại là hãng hàng không duy nhất có thể bay đến sân bay Paro ở phía tây Bhutan tính đến thời điểm giữa năm 2013. Lý do về việc này không hẳn là sự độc quyền mà do vị trí địa lý của sân bay Paro. Chỉ có những chiếc máy bay nhỏ như ATR-72 hay những chiếc Airbus A319 thân hẹp được lắp động cơ chuyên biệt mới có thể hạ và cất cánh được từ sân bay Paro. Sân bay này cũng chỉ hoạt động vào ban ngày và số phi công đủ điều kiện bay đến Paro cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Tiếp viên hàng không Bhutan trong trang phụ kira truyền thống. Cô áo xanh là tiếp viên trưởng.
Tiếp viên hàng không Bhutan trong trang phụ kira truyền thống. Cô áo xanh là tiếp viên trưởng.

11 giờ sáng ngày 1 tháng 6, máy bay bắt đầu ra đường lăn chuẩn bị cất cánh sau khi bị trễ thêm 30 phút nữa. Cô tiếp viên hàng không Bhutan trong bộ kira truyền thống hướng dẫn các thao tác an toàn khi bay. Nét mặt của cô khiến tôi cảm thấy mình đã đến Bhutan từ khi đặt chân lên máy bay rồi. Không khí trong khoang máy bay đem lại cho tôi cám giác thú vị mặc dù về cơ bản nó cũng như bao chiếc máy bay khác.

“Xin chào quý vị, đây là cơ trưởng. Chào mừng quý vị có mặt trên chuyến bay từ Bangkok đến Paro. Thời gian bay dự định là 3 tiếng. Khi giảm độ cao xuống Paro, máy bay sẽ bị hẫng mạnh nhưng đừng lo, tất cả sẽ ổn” – vị cơ trưởng thông báo trên hệ thống loa của máy bay.

-Ông có vừa lòng về bữa ăn không? – Tiếp viên trưởng đến hỏi tôi và bưng tách trà tôi yêu cầu trước đó.

-À vâng, rất tuyệt. Cám ơn cô.

Chuyến bay rất thoải mái. Tôi thư giãn trong khoang hạng thương gia với khay thức ăn được trình bày đẹp đẽ. Vé máy bay đi Bhutan không hề rẻ. Và với mức giá đó, tôi chắc hẳn nhiều bạn sẽ thốt lên rằng thà để tiền đó đi Hàn Quốc hoặc đi Nhật. Vâng, tôi có thể đi hai quốc gia đó nhưng tôi ưu tiên Bhutan hơn. Bhutan cuốn hút tôi bởi vẻ kỳ bí đằng sau một vương quốc bé nhỏ, thủ tục xin visa khó khăn và nhiêu khê cùng những điều thú vị khác mà chỉ ở Bhutan mới có. Lần này, tôi buộc phải mua vé hạng thương gia vì vé hạng phổ thông đã hết sạch. Vé hạng phổ thông cũng không rẻ, chừng 900$ khứ hồi. Vé hạng thương gia đắt hơn gần 100$. Vậy mới thấy, đi Bhutan có đắt đỏ bao nhiêu thì người ta vẫn tìm cách đến nước này nườm nượp. Sự thật, cả máy bay hôm đó không còn một chỗ trống và luôn là như vậy.

Tiếp viên hàng không Drukair đang phục vụ trong khoang khách.
Tiếp viên hàng không Drukair đang phục vụ trong khoang khách.
Bữa ăn trên máy bay của Drukair.
Bữa ăn trên máy bay của Drukair.
Sân bay quốc tế Paro, Bhutan
Sân bay quốc tế Paro, Bhutan

Tiếp viên thông báo thắt dây an toàn. Máy bay cũng bắt đầu giảm độ cao. Thoạt đầu, tôi khá hồi hộp vì đã được nghe về chuyện hạ cánh xuống sân bay Paro, một trong những sân bay nguy hiểm nhất thế giới. Rồi thì lúc ấy cũng đã đến. Máy bay hẫng mạnh như thể bị rơi nhào xuống đất đến nơi. Nhìn bên ngoài cửa sổ, cánh máy bay tưởng chừng như chạm vách núi đến nơi. Bên ngoài mây âm u lờn vờn quanh máy bay. Và rồi chiếc Airbus A319 cũng tiếp đất an toàn. Tôi bước ra khỏi máy bay, làm y như lời cậu bạn học Wangchuk dặn, đó là hãy hít một hơi thật sâu để tận hưởng không khí trong lành của vương quốc này. Đặc sản đấy!

Tôi vẫn chưa tin rằng mình đã đặt chân xuống Bhutan. Trời mưa lớt phớt. Tôi tin rằng sự khởi đầu bằng một cơn mưa bao giờ cũng đem lại may mắn. Để xem xem.

TRAVIP
Paro, 1 tháng 6 năm 2013

(còn tiếp)

Xem thêm:

Facebook Comments
Please follow and like us:

Add a Comment